Lời bài hát Lạnh lẽo凉凉- Trương Bích Thần 张碧晨
入夜渐微凉 繁花落地成霜
rùyè jiàn wēi liáng fánhuā luòdì chéng shuāng
Đêm đến trời dần lạnh, hoa rực rỡ rụng xuống thành sương
你在远方眺望 耗尽所有暮光
nǐ zài yuǎnfāng tiàowàng hào jìn suǒyǒu mù guāng
Người tại phương xa ngóng trông tới khi ráng chiều tắt hết
不思量 自难相忘
bù sīliang zì nàn xiāng wàng
Không cần nghĩ suy nữa, là khó quên được nhau
夭夭桃花凉 前世你怎舍下
yāo yāo táohuā liáng qiánshì nǐ zěn shèxià
Hoa đào xinh đẹp đã lạnh, kiếp trước sao người có thể bỏ được
这一海心茫茫 还故作不痛不痒不牵强
zhè yī hǎi xīn máng máng hái gù zuò bù tòng bù yǎng bù qiānqiǎng
Tấm lòng mênh mông như biển ấy, vẫn cố tỏ ra không sao cả, không trái với lòng
都是假象
dōu shì jiǎxiàng
Đều là giả dối
凉凉夜色 为你思念成河
liáng liáng yèsè wèi nǐ sīniàn chénghé
Bóng đêm lạnh lẽo, vì người nỗi nhớ thành sông
化作春泥 呵护着我
huà zuò chūnní hēhùzhe wǒ
Cánh hoa đã hóa thành bùn chăm sóc cho ta
浅浅岁月 拂满爱人袖
qiǎn qiǎn suìyuè fú mǎn àirén xiù
Năm tháng ngắn ngủi đã lướt qua ái nhân đủ nhiều
片片芳菲 入水流
piàn piàn fāngfēi rù shuǐliú
Từng mảnh tươi đẹp đều trôi theo dòng nước
凉凉天意 潋灩一身花色
liáng liáng tiānyì liàn yàn yīshēn huāsè
Ý trời lạnh lẽo, thấm đẫm một thân sắc hoa
落入凡尘 伤情着我
luò rù fánchén shāng qíngzhe wǒ
Rơi xuống trần gian làm tổn thương ta
生劫易渡 情劫难了
shēng jié yì dù qíng jiénànle
Sinh kiếp dễ vượt qua, tình kiếp lại khó
折旧的心 还有几分前生的恨
zhéjiù de xīn hái yǒu jǐ fēn qián shēng de hèn
Trái tim đã bỏ đi chuyện cũ vẫn mang mấy phần hận thù từ kiếp trước
还有几分前生的恨
hái yǒu jǐ fēn qián shēng de hèn
Vẫn mang mấy phần hận thù từ kiếp trước
也曾鬓微霜 也曾因你回光
yě céng bìn wēi shuāng yě céng yīn nǐ huí guāng
Tóc mai đã dần bạc, đã vì người xanh lại
悠悠岁月漫长 怎能浪费时光
yōuyōu suìyuè màncháng zěn néng làngfèi shíguāng
Tháng năm dài đằng đẵng, sao có thể lãng phí thời gian
去流浪 去换成长
qù liúlàng qù huàn chéng zhǎng
Đi lang thang, đi để đổi lấy sự trưởng thành
灼灼桃花凉 今生愈渐滚烫
zhuózhuó táohuā liáng jīnshēng yù jiàn gǔntàng
Hoa đào rực rỡ đã lạnh, đời này dần dần nóng bỏng
一朵已放心上 足够三生三世背影成双
yī duo yǐ fàngxīn shàng zúgòu sān shēng sānshì bèiyǐng chéng shuāng
Một đóa đã yên lòng, đủ để ba đời ba kiếp được bên nhau
在水一方
zài shuǐ yīfāng
Ở bên dòng nước
凉凉夜色 为你思念成河
liáng liáng yèsè wèi nǐ sīniàn chénghé
Bóng đêm lạnh lẽo, vì người nỗi nhớ thành sông
化作春泥 呵护着我
huà zuò chūnní hēhùzhe wǒ
Cánh hoa đã hóa thành bùn chăm sóc cho ta
浅浅岁月 拂满爱人袖
qiǎn qiǎn suì yuè fú mǎn ài rén xiù
Năm tháng ngắn ngủi đã lướt qua ái nhân đủ nhiều
片片芳菲 入水流
piàn piàn fāng fēi rù shuǐ liú
Từng mảnh tươi đẹp đều trôi theo dòng nước
凉凉天意 潋灩一身花色
liáng liáng tiānyì liàn yàn yīshēn huāsè
Ý trời lạnh lẽo, thấm đẫm một thân sắc hoa
落入凡尘 伤情着我
luò rù fánchén shāng qíngzhe wǒ
Rơi xuống trần gian làm tổn thương ta
生劫易渡 情劫难了
shēng jié yì dù qíng jiénànle
Sinh kiếp dễ vượt qua, tình kiếp lại khó
折旧的心 还有几分前生的恨
zhéjiù de xīn hái yǒu jǐ fēn qián shēng de hèn
Trái tim đã bỏ đi chuyện cũ vẫn mang mấy phần hận thù từ kiếp trước
凉凉三生三世 恍然如梦
liáng liáng sān shēng sānshì huǎngrán rú mèng
Ba đời ba kiếp lạnh lẽo bỗng nhiên như giấc mộng
须臾的年 风干泪痕
xūyú de nián fēnggān lèihén
Năm tháng ấy dù ngắn ngủi, gió đã làm khô vệt nước mắt
若是回忆不能再相认
ruòshì huíyì bù néng zài xiāng rèn
Nếu như hồi ức không thể cùng lặp lại
就让情分 落九尘
jiù ràng qíng fèn luò jiǔ chén
Đành để phần tình cảm này lưu lạc khắp trần gian
凉凉十里 何时还会春盛
liáng liáng shílǐ hé shí hái huì chūn shèng
Mười dặm lạnh lẽo, đến lúc nào mới có thể tràn ngập mùa xuân
又见树下 一盏风存
yòu jiàn shù xià yī zhǎn fēng cún
Lại thấy dưới gốc cây, một làn gió còn lưu lại
落花有意 流水无情
luòhuā yǒuyì liúshuǐ wúqíng
Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình
别让恩怨爱恨 凉透那花的纯
bié ràng ēnyuàn ài hèn liáng tòu nà huā de chún
Biệt nhượng ân oán ái hận lương thấu na hoa đích thuần
吾生愿 牵尘
wúshēng yuàn qiān chén
Đời ta nguyện vướng bụi trần